Mỗi lần về lại ngõ mưa
Ở bao nhiêu bữa cũng chưa muốn về
Bước chân nhớ quãng đường đê
Rẽ về An Lộng, ngoặt về chợ Nan
Ngõ Mưa có giếng đình làng
Có đường lát gạch, có hàng xoan thưa
Dù đời lức nắng lúc mưa
Người làng Rào vẫn gửi thưa xẽ xàng
Ngọt ngào thấm thấu tâm can
Là lời các mẹ hỏi han: “nhà mình…”?
Kể sao cho hết ân tình
Đâu tình các mẹ – đâu tình chúng con?
Dù sau sông cạn đá mòn
Mẹ Súy, mẹ Lộ vẫn còn nơi đây
Mẹ Oánh, mẹ Đễ thanh gầy
Mẹ Thản nắm chặt bàn tay: “cháu về..,”
Mẹ Triển vui chợ làng quê
Gánh hàng xén nhỏ đi về sớm trưa
Mẹ Túy chăm, đảm có thừa
Bác Chỉnh học giỏi lúc xưa – nhất làng
Mẹ Kiểm, mẹ Diệm, mẹ Hoàn
Ỉm ang, chăm chỉ lo toan mọi bề
Mẹ Chuẩn chân chỉ người quê
Dạy cháu tát nước chiều về đổi công
Trời ơi trời biết hay không
Giờ đây các mẹ lại không ở làng
Các mẹ tôi – quý hơn vàng
Vàng sao sánh các mẹ làng Ngõ Mưa
Bao giờ cho đến ngày xưa
Để tôi gặp mẹ Ngõ Mưa thùa nào
Nhớ các mẹ – ngày khánh thành từ đường họ Nguyễn Tiến, thôn Ngõ Mưa, xã Quỳnh Hoàng, Quỳnh Phụ, Thái Bình.
2015
Cháu ngoại Nguyễn Viết Chẩn