VỊNH ÔNG TÁO

Cục đất xù xì mới độ nao,

Nay làm ông táo tước quyền cao.

Nỡ đem mặt nhọ xênh xang thế,

Chẳng sợ lưng còng khúm núm sao?

Đôi buổi giữ nồi cho địa chủ,

Quanh năm kiếm chuyện mách thiên tào.

Rồi đây đất lại hoàn ra đất,

Cái đẫy xôi chè chứa được bao!

Tú Rính, 1951

Bài thơ tôi nhớ là của cụ Tú Rính (Nguyễn Tiến Rính) người làng Ngõ Mưa, huyện Quỳnh Côi, đậu bằng tú tài tây. Bài thơ viết khi cụ ngoài 50 tuổi, làm Ủy viên Mặt trận Liên việt huyện Quỳnh Côi. Lấy chuyện vịnh ông táo để ám chỉ quan đương chức vênh vang rồi cuối cùng về với đất.

This entry was posted in Tản văn. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *